Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

28 thg 3, 2016

Nói Với Mùa Thu


Thơ Kiều Giang

Một ngày biển xanh nói với ta,
rằng em đang ngồi mơ mộng bên bờ trăng,
nhớ về một mùa thu xa xăm đam mê hờn dỗi .


Cơn mưa hồng mùa thu năm nay
muốn mở cửa hồn em
để rắc lên những hạt bụi vàng,
nói rằng đã trăm năm máu xương dành dụm,
nhưng em lại một mực khước từ.


Em thẫn thờ trải tim mình lên sóng,
gánh cô đơn đi về biển xanh,
ngất ngây theo từng cơn gió lộng,
giã từ ánh mắt sắt máu cuồng say.


Những cơn gió thối qua ký ức của loài chim,
mang theo tình em,
bay vào biển thẳm mênh mông,
bỏ lại một trời hương hoa dĩ vãng,
có ai hiểu được giọt hồng mùa thu sáng nay,
đang gánh trên lưng nước mắt hay nụ cười?


Đêm nay ta lặng lẽ đi tìm giấc mơ em,
trôi theo đám mây trần gian
ngàn năm gánh nỗi ưu phiền.


Ta thấy em ngồi hát với vầng trăng,
rằng em không còn tin
vào những tràn cười dâng lên từ ánh mắt cuồng điên,
từ những đợt sóng người máu nóng
phủ lên cốt nhục tình thâm,
phủ lên lòng trắc ẩn
phủ lên ngàn năm của non nước gập ghềnh,

Em mỏi mòn tìm lại thưở thần tiên
trong tay non nước mẹ hiền,
ngan ngát hương hoa.


Em nói cùng ta,
cánh gió mới của mùa thu thổi qua trần gian
đã làm tung cát bụi vô thường,
phủ mờ nét văn chương mà bao năm
em đã đổi bằng cơm áo,
ánh sao vàng phủ màu hư ảo
lên giấc mơ em ấp ủ muôn đời.

20 thg 3, 2016

Tháng Giêng


Kiều Giang


Tháng giêng
cành mai không chịu tắt lửa
trong dỗi hờn tháng năm,
trên cánh tay mùa xuân,
con én vẫn cố nhả máu của tình son vào tổ mới,
bóng mây xa lung linh đưa tay níu vội mặt trời.


Tháng giêng,
dòng sông ngước nhìn trăng,
như con thơ ngó lên bầu sữa mẹ
đêm hoang vu
lời khe khẽ
em có bao giờ lệ nhỏ xuống dòng sông.


Tháng giêng,
một gã điên
trong thành phố
bỗng làm thơ nhớ mẹ,
nhớ Hoàng Sa – Trường Sa
hắt ánh trăng vàng lặng lẽ xuống dòng kênh,


Tháng giêng
thương em,
nhớ người tình
ra đi biết bao giờ về nữa
những đợt sóng xô giữa lòng biển cả
chôn sâu nỗi buồn thế kỷ lặng câm.


Tháng giêng,
mẹ già mặc áo sô đi tìm con
trên Trường Sơn
đã bao năm không còn gặp
nén nhang tàn trên tay hiu hắt
mẹ ngơ ngác nhìn những đợt gió bấc thổi buốt nỗi hờn câm


Tháng giêng,
cột mốc biên cương trở mình
làm chứng nhân một thời đuổi giặc
sương xuống lạnh đầu non khuya khoắt
thương giọt đàn Nguyễn Trãi từ biệt cha


Tháng giêng
từng đợt sóng xa
mãi miết ru Trường Sa ngồi khóc
thương ai trong tay không tấc sắt
để chống lại quân thù


Tháng giêng,
con tuấn mã chồm lên trang sử,
chồm lên đầu một lũ vong nô,
tuốt thanh gươm giấu tận đáy hồ,
cụ rùa nổ bụng chết,
vì chưa tìm ra trang anh hùng vung gươm giữ nước,
mấy ngàn năm.


Tháng giêng
Hồng Hà đưa tay ới Cửu Long
vì có kẻ còn muốn cắt lìa chia đôi núm ruột
bắc-nam
hãy nối trăm năm
hãy nối ngàn năm
đừng chia cắt
hãy giữ lấy giống nòi
vì nước mắt tháng giêng
( Hạ Huyền tháng giêng Bính Thân)

17 thg 3, 2016

Vào Cuộc Lưu Đày

Đem thân vào cuộc lưu đày,
nay về giữa chợ, đời bày cuộc vui?
thu đông xuân hạ ngậm ngùi,
khát môi trần thế - nặng lời đa đoan


Người đi theo mấy nẻo đường,
ta về góp nhặt vô thường, gọi tên,
bao giờ nắm được tay em,
nằm mơ sỏi đá khát thèm còn nguyên


Mai kia hồn có nghe buồn
thì xin tìm đến cội nguồn xa xăm
thôi đành nhốt nguyệt vào trăng,
Thôi đành bóp chết trăm năm. Thôi đành!


Tiếng ai gọi giữa vô cùng,
rủ ta uống cạn trăng vàng thâu canh,
mốt mai mộng thực phiêu bồng
lần tay theo dấu Sắc Không cõi này...


7 thg 3, 2016

Em Vẫn Là Em


Em vẫn là em trong giấc mơ
Vẫn là cõi mộng cả đời thơ,
Vẫn là chim nhỏ trong tay áo,
Hót giữa hồn anh dáng cổ sơ…


Mồng 7 Tết Bính Thân