Kiều Giang
Đêm nay một vị thánh
đã bước ra từ những xác người cằn khô,
bầu trời bỗng thơm ngát giấc mơ,
những cành cây và cánh chim rạo rực,
muốn làm thay đổi những dòng sông, biển và mặt trời,
lá cỏ đang cười dưới chân.
chung quanh tôi là những cơn gió,
ru cho những cành cây ngày đêm rì rào,
trời cao và mặt đất rộng,
ru cho những dòng sông
muôn đời
vẫn chảy không kiêu căng
ru cho biển xanh sóng vỗ
miên man.
ru cho những cành cây ngày đêm rì rào,
trời cao và mặt đất rộng,
ru cho những dòng sông
muôn đời
vẫn chảy không kiêu căng
ru cho biển xanh sóng vỗ
miên man.
Những con sâu róm
không chui nổi vào máu của bạn,
trong hơi thở của bạn, tôi nghe tiếng chim,
trong ánh nhìn của bạn,
tôi thấy được ban mai,
trong âm thanh lời nói của bạn,
tôi nghe lời thì thầm của mẹ tôi.
không chui nổi vào máu của bạn,
trong hơi thở của bạn, tôi nghe tiếng chim,
trong ánh nhìn của bạn,
tôi thấy được ban mai,
trong âm thanh lời nói của bạn,
tôi nghe lời thì thầm của mẹ tôi.
Tôi đã thấy bạn, khi tôi đi qua cánh đồng xanh,
khi tôi qua những nghĩa trang,
nơi mà loài người không chịu an giấc ở đấy,
vì có ai hiểu được rằng
chết là được sinh ra.
khi tôi qua những nghĩa trang,
nơi mà loài người không chịu an giấc ở đấy,
vì có ai hiểu được rằng
chết là được sinh ra.
Tất cả như cơn gió đi qua,
xin bạn hãy ở lại,
tha thiết và mơ màng trong tôi.
SG 19-2-2020
xin bạn hãy ở lại,
tha thiết và mơ màng trong tôi.
SG 19-2-2020