thơ KIỀU GIANG
Nhớ mong
cũng chỉ nhớ mong
Câu thơ - người dẫn đi vòng mà thôi
Thời gian
nước chảy hoa trôi
Bóng câu,
vó ngựa,
riêng tôi giật mình...
Dẫu rằng chẳng nợ ba sinh
Tơ lòng đẫm nguyệt,
chút tình ai vương
Làm sao trách được vô thường
Chênh vênh
sầu rụng bên đường phố mây
Dấu đời
hạt bụi trên vai
Biết trăm năm ấy
còn ai với mình
Tay ôm duyên nghiệp
lặng thinh
Nghiêng đời
chuốc cạn sắc - không cùng người
Dù mai về cõi luân hồi
Tấc vàng
gửi lại trên Đồi Thiên Thu...
2 nhận xét:
Bài thơ anh viết thật hay
Em sang thăm chúc xuân này vui hơn .
Anh ơi!
Thiên thu ôm cõi ba sinh
|Kiếp người bảy sắc chữ tình vương mang .
Bài thơ anh viết thật hay
Em sang thăm chúc xuân này vui hơn .
Anh ơi!
Thiên thu ôm cõi ba sinh
|Kiếp người bảy sắc chữ tình vương mang .
................................
HN ơi, cảm ơn em đã thăm anh đầu xuân.
Từ khi chút nợ địa đàng
Khối tinh anh đã cưu mang nghiệp nặng rồi
Đăng nhận xét