Cơn bão mùa đông
thổi qua vùng nhan sắc,
thổi qua làn my cong
trăng lạc loài
đêm chết giữa hoang vu
Cơn bão mùa đông
xô em
ngã nghiêng trên sóng
mắt muôn trùng
ta ngồi ru chiếc bóng giữa hồn ta
Em như bóng chim xa
đôi cánh mềm ôm cơn bão
co ro tiếng hót
trong băng lạnh cuộc tồn sinh
Lời em như câu kinh
từ một thuở xa xăm
trở về trong cơn bão
mưa nhạt nhòa ký ức
câu kinh buồn đánh thức buổi hồng hoang
Khi ánh trăng hạ huyền thức giấc nửa đêm
em hát cho ta nghe
câu kinh chìm trong mơ ước
em gọi cuộc tình
như con chim sơn ca
sướt mướt gọi bình minh
KG 2/12/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét