Thơ Kiều Giang
Nhật ký anh viết cho Em ở bên kia bờ tháng năm,
khi tồn tại đặt những bước chân nặng nề lên màu tóc suy tư,
khi nhà khoa học làm thơ và nhà thơ bay vào những thiên hà,
khi dòng sông quay đầu chảy về buổi khai nguyên,
khi loài người quên đi ngày và đêm,
quên cả mặt trời và mặt trăng
khốn khó.
khi tồn tại đặt những bước chân nặng nề lên màu tóc suy tư,
khi nhà khoa học làm thơ và nhà thơ bay vào những thiên hà,
khi dòng sông quay đầu chảy về buổi khai nguyên,
khi loài người quên đi ngày và đêm,
quên cả mặt trời và mặt trăng
khốn khó.
Nhật ký anh viết cho Em
khi anh muốn Siddhartha Gautama quay lại làm người,
và chúa Jesus vội vã trở về trần gian bằng bước đi của ánh sáng,
khi con cháu của Allah quên dùng súng đạn,
khi loài người chỉ còn biết hai tiếng yêu thương.
Nhật ký anh viết cho Em khi những vần thơ anh là hóa thân của nụ cười và nước mắt,
khi kiêu căng,
chiếm đoạt,
tham vọng,
dối lừa,
bị phơi dưới những tầng ánh sáng uyên minh
Nhật ký anh viết cho Em
là những vần thơ anh mang đầy máu và nuớc mắt
của những con người đang khao khát tự do,
đang tìm đường đi cho tồn tại mù lòa,
tránh xa những gã thợ săn quyền uy tàn bạo,
đang say mồi trước nỗi khổ đau quằn quại của sinh linh,
Nhật ký anh viết cho Em,
là nỗi cô đơn ,
khi con rắn dụ dỗ Adam và Eva từ bỏ địa đàng,
mặc quần áo đi theo lưỡi gươm nhị nguyên,
thọc sâu vào những khao khát của dòng suối uyên nguyên,
chỉ còn những giọt máu khô rơi xuống lòng đất lạnh.
Nhật ký anh viết cho Em không có ghi tháng năm,
bên kia mặt trời và mặt trăng,
bây giờ thì anh muốn viết ở bên kia dòng sông tất mệnh
Tranh PICASSO
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét