Kiều Giang
Ta thương nhớ người, mây thương nhớ ai,
Mà mây phiêu bạt bốn phương trời?
Mắt ta đăm đắm đêm cô tịch,
Ta đợi chờ người - còn mây đợi ai!
Mà mây phiêu bạt bốn phương trời?
Mắt ta đăm đắm đêm cô tịch,
Ta đợi chờ người - còn mây đợi ai!
Ở tận phương trời, em nhớ ta?
Trăng non soi buốt năm canh tà,
Em ơi hãy kéo cao vai áo,
Đông đã về rồi - anh ở xa!
Trăng non soi buốt năm canh tà,
Em ơi hãy kéo cao vai áo,
Đông đã về rồi - anh ở xa!
Biết đến bao giờ, ta có nhau,
Áo đông anh mặc - đợi mùa sau?
Làm sao tát cạn trời thương nhớ,
Ta vẫn đợi chờ...thương nhớ nhau.
Áo đông anh mặc - đợi mùa sau?
Làm sao tát cạn trời thương nhớ,
Ta vẫn đợi chờ...thương nhớ nhau.
Ta hái vầng trăng để tặng em,
Lỡ mai giá buốt thổi qua thềm,
Có vầng trăng muộn em ôm ấp,
Cho những đêm trường đỡ lạnh thêm!
Lỡ mai giá buốt thổi qua thềm,
Có vầng trăng muộn em ôm ấp,
Cho những đêm trường đỡ lạnh thêm!
Em ơi! nơi ấy có còn mưa?
Xin em kín cửa - gió đông lùa!
Một mình - em nhớ cài khuy áo...
Ủ ấm tình nhau giữa giấc khuya.
Xin em kín cửa - gió đông lùa!
Một mình - em nhớ cài khuy áo...
Ủ ấm tình nhau giữa giấc khuya.
(Trích trong Tập NHỮNG GIỌT MƯA GIAN NAN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét