Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

9 thg 1, 2020

Bóng Chiều


Kiều Giang
thời gian rỗng,
bước chân qua ngõ hẹp,
không gian câm,
hiện thể nặng lưu đày,
mặt trời đêm,
cùng thiên thần giẫy chết,
trăm năm buồn,
tay níu bóng chiều say.
phút hoang lạnh,
sẽ trở thành hằng cửu,
sóng trùng dương
mơ mọc cánh thiên thai,
trăng nằm chết
ôm nỗi sầu thiên cổ,
biển phong ba,
tay níu gió hình hài.
xin đừng khóc,
hỡi mây trời lận đận,
gió hoang sơ,
ru mãi một câu nguyền,
giây phút cuối,
nhìn mặt trời lõa thể,
bóng chiều tan
trong vực thẳm đi-về.
SG 8-82019
Tranh st trên mạng

Không có nhận xét nào: