SÔNG CHẲNG THỂ XA NGƯỜI
Em còn hẹn những gì cho anh đó
Là mây, là mưa, là gió, hay là trăng?
Anh sẽ cùng theo em về mở cửa...
Xin cho anh trải áo nguyệt em nằm
Thì cứ níu vào anh... vì cây đời còn chắc
Để ngàn năm hương sắc ấy còn vui
Em là biển...chẳng bao giờ cạn kiệt
Biển yêu ơi ! Sông chẳng thể xa người !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét