Người đi muôn dặm - hoang liêu
Thơ đong mấy túi, rượu sầu mấy trăng?
Hót đi, lời ngọc yến oanh!
Ngủ trong ta - chút hiền lành mai sau
Xa rồi cắt rốn chôn nhau
Áo em đã bạc mấy màu thời gian?
Ta nay tựa cửa địa đàng
Trông theo mấy vạt mây ngàn xa trôi
Vườn xưa mở khép bồi hồi
Tim em rào giậu bên trời viễn mơ
"Sông Tương một dải nông sờ"
Đầu sông kẻ đợi, người chờ cuối sông
Mẹ buồn thả khói mênh mông
Chiều quê hương, có bận lòng người đi?
Lặng nhìn theo bóng chim di
Sau câu thơ, có còn gì nữa đâu !
Đem ngàn trước - nối ngàn sau
Và xin em giữ lấy màu nguyên sơ...
2 nhận xét:
Thời gian dù có phai tàn
Người đi mấy nẻo quan san chưa về
Quê xưa màu áo thủy chung
Muôn lần gìn giữ tương phùng mai sau...
Anh có hình minh họa tuyệt đẹp !HN đọc bài thơ đến hai lần mới họa nổi đấy anh à .
Anh cảm ơn HN thăm anh và để lại mấy dòng cảm tác rất dễ thương. Chúc em vui và sáng tác đều nhé.
Đăng nhận xét