Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

3 thg 5, 2013

Đất Nước Những Tháng Năm Thật Buồn

LỜI NGỎ: Trong khi đất nước có những sự kiện lớn: Đảng chủ trương đưa ra nhân dân góp ý sửa đổi hiến pháp năm 1992, sửa đổi luật đất đai. Sự kiện đề án 72 của những nhân sĩ trí thức về việc sửa đổi hiến pháp, về quốc nạn tham nhũng, về tranh chấp biển Đông, về Hoàng Sa – Trường Sa…, Chúng ta lại thấy xuất hiện trên mạng bài thơ “ Đất nước những tháng năm thật buồn” của nhà thơ NGUYỄN KHOA ĐIỀM, nguyên Ủy viên BCT Ban chấp hành TW Đảng Cộng Sản Việt Nam.Một bài thơ trĩu nặng ưu tư và nỗi buồn. BLOG KIỀU GIANG xin trân trọng và hân hạnh giới thiệu cùng bạn đọc.

Nguyễn Khoa Điềm - Đất nước những tháng năm thật buồn

Nguyễn Khoa Điềm
 
Nhà văn Nguyễn Quang Lập: Mình vừa nhận được thơ bác Nguyễn Khoa Điềm gửi cho, tác giả của những vần thơ về Đất nước cháy bỏng năm xưa lại ngậm ngùi nghĩ về Đất nước hôm nay. Đọc bài thơ “Đất nước những tháng năm thật buồn” của bác Nguyễn Khoa Điềm gửi cho, mình bất chợt nhớ đôi câu thơ của bác Nguyễn Khoa Điềm: Ta đã đi qua những năm tháng không ngờ/ vô tư quá để bây giờ xao xuyến... tự nhiên thấy cay cay đầu sống mũi.
 
Theo Bách khoa toàn thư mở Wikipedia: Ông Nguyễn Khoa Điềm (tên khác là Nguyễn Hải Dương; sinh 15 tháng 4 năm 1943) là một nhà thơ, nhà chính trị Việt Nam. Ông là ủy viên Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam khoá IX; Đại biểu Quốc hội Việt Nam khóa X, cựu Bộ trưởng Bộ Văn hóa - Thông tin Việt Nam.

Đất nước những tháng năm thật buồn

Đất nước những năm thật buồn
Nửa đêm ngồi dậy hút thuốc vặt
Lần mò trên trang mạng tìm một tin lành
Như kẻ khát nước qua sa mạc
Chung quanh yên ắng cả
Ngoài đường nhựa vắng tiếng xe lại qua
Người giàu, người nghèo đều ngủ
Cả bầy ve vừa lột xác

Sao mình thức?
Sao mình mải mê đeo đuổi một ngày mai tốt lành?

Bây giờ lá cờ trên Cột cờ Đại Nội
Có còn bay trong đêm
Sớm mai còn giữ được màu đỏ?
Bây giờ con cá hanh còn bơi trên sông vắng
Mong gặp một con cá hanh khác?
Bao giờ buổi sáng, buổi chiều nhìn ra đường
Thấy mọi người nhẹ nhàng, vui tươi
Ấm áp ly cà phê sớm
Các bà các cô khỏe mạnh yêu đời
Hớn hở tập thể dục
Bao giờ giọt nước mắt chảy xuống má
Không phải gạt vội vì xấu hổ
Ngước mắt, tin yêu mọi người

Ai sẽ nắm vận mệnh chúng ta
Trong không gian đầy sợ hãi?
Những cây thông trên núi Ngự Bình thấp thoáng ngọn nến xanh
Đời đời an ủi
Cho người đã khuất và người sống hôm nay …

22.4.2013

2 nhận xét:

bata nói...

thăm anh .đọc thơ và mấy bài viết hay .xin chia sẻ những nỗi buồn tháng năm cùng anh .chúc an vui

nguyễn hiệu nói...

Cảm ơn BATA đã đến thăm. Vâng, chúng ta đang sống trong những tháng năm buồn và cố nhìn về phía trước. Chúc bạn vui