24 thg 8, 2013
Có Lời Thơ Nào Cứu Rỗi Được Dòng Sông
Tranh BÁN THÂN PHỤ NỮ của PICASSO
Những chiếc lá thu chưa kịp vàng
đang run rẩy uống những giọt mưa còn sót lại
của một thuở trần gian không yên ả
như hồn ta đang quay cuồng trong bão tố giận hờn em
Ta chỉ xin làm một vì sao thức đêm
cố quên đi muộn phiền
thắp sáng trong hồn em vĩnh cửu.
Đêm nay ta lang thang trong bầu trời hoang
để tìm những gì mà mình không thể có
và tha thiết tặng em những gì mà em chẳng cần.
Em bơi thuyền theo dòng sông thời gian ngược về dĩ vãng
những lá thu xưa chết cạn giữa hồn em.
Nhưng em vẫn ngồi lượm từng vì sao
để khắc chân dung một thời mộng mị.
Em u buồn vứt những cánh hoa vào bờ nguyệt lạnh
để trả thù muôn dặm trần gian khúc khuỷu gập ghềnh.
Những tháng ngày giọt đắng lênh đênh
thấm vào mây hoàng hôn dập dồn cuối bãi.
Còn ta yêu em, nhập vào mắt đêm hoang dại muôn trùng.
Khuya rồi, sao em còn ngồi viết những vần thơ trĩu nặng tâm tư
rồi ném vào khoảng không để ta nhặt về ấp ủ
Ta khắc lời thề lên vầng trăng
đến ngàn năm bài thơ của em cũng chẳng cũ bao giờ.
Ta là dòng sông bơ vơ gởi thân nơi bến bờ nhân thế
đâu còn sợ gì dâu bể
một nốt nhạc trầm từ tay em cũng đủ ru hời giấc ngủ của dòng sông.
Thế mà tình em mãi mãi mùa đông
để dòng sông ta muôn đời chết lạnh.
Có lời thơ nào cứu rỗi dòng sông !
KG 16/8/2013
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
3 nhận xét:
Bài thơ hay quá anh !
HN sang thăm nhé .
"Thế mà tình em mãi mãi mùa đông
Để dòng sông ta muôn đời chết lạnh "
HN thích hai câu trên anh KG ơi!
Cảm ơn NGUYỄN HOÀNG thăm anh và có lời khen. Chúc em luôn hạnh phúc và viết nhiều thơ hay.
Đăng nhận xét