Alberto RAFOLS CASAMADA (1923-20090)
Untitled(1985)
Những chiếc lá vàng đưa tay níu lấy mùa thu xạt xào buốt giá giữa mùa đông làm cho hồn em trăm năm trở giấc Cành Iris vẫn lung linh tím thẫm dịu dàng mơ mộng ướt đẫm sương đêm Trong khu vườn nhà em, hoa bảo cùng anh rằng những cơn gió mùa đông thổi qua hồn em làm rối tung bao tầng ký ức một đời em dấu trong những trang thơ bơ vơ qua những mùa lá vàng không yên ả còn tình anh như vì sao lạ chìm giữa mênh mông Ta đưa nhau về giữa mịt mù tháng năm đi kiếm tìm một điều có thể giữa bàn tay của những kẻ đi gieo rắc sự sợ hãi về những điều được cho là không thể của nhân gian Anh nguyện làm những giọt thu tinh khiết cuối cùng tưới lên nỗi khổ đau của em trăm năm gánh chịu. Những ray rức cuộc đời, xin người gởi lại hồn ta Hôm nay em trở về trong giấc mơ anh mang theo những mảng đời đầy thương tích từng đi qua những mùa thu chết sương lạnh đầy hồn, nghe gió bạc đầu reo trên bao tầng núi thức mùa đông Có phải chăng anh vẫn gánh trên lưng thời gian nỗi niềm gian nan thế kỷ để cùng em đi tìm chân trời tuyệt mỹ vô ngôn. KIEUGIANG 20/11/2013 |
||
4 nhận xét:
Rồi những chiếc lá vàng vội vã xếp về đông như em cũng vội vàng đến thăm người anh cũ .Em trở về để đọc lại dòng thơ như trong giấc mơ vẫn thấy mùa thu quanh vẫn giữa chiều đông ....
Một cảm xúc khi HN đến thăm anh
Một cảm xúc khi em đọc những trang viết hay anh à .
HN sang thăm và luôn chúc anh ấm áp với mùa đông .
HOANG NGUYEN ơi, anh hân hoan đón chào người em gái trở về.
Cảm ơn em đã cho anh những lời tốt đẹp. Chúc em mãi hạnh phúc.
Có một chân trời tuyệt mỹ vô ngôn
Cho mình đi với để nhìn vô ngôn
Cảm ơn bạn Mẫn lần đầu đến thăm KIEUGIANG. Chúc bạn an lành hạnh phúc và có nhiều tác phẩm hay. Thân ái.
Đăng nhận xét