Người về trĩu nặng giấc mơ
Trăm năm dồn lại một giờ thế sao
Tay tiên hé chút nhụy đào
Người tiên nhỏ giọt chiêm bao cõi trần
Trăm năm dồn lại một giờ thế sao
Tay tiên hé chút nhụy đào
Người tiên nhỏ giọt chiêm bao cõi trần
Nắng nghiêng hôn cánh phù vân
Em nghiêng sầu rụng đôi vần thơ xanh
Môi nào huyền hoặc giấc anh
Tay ôm đào lý trên nhành sương mơ
Em nghiêng sầu rụng đôi vần thơ xanh
Môi nào huyền hoặc giấc anh
Tay ôm đào lý trên nhành sương mơ
Người đi tóc biếc đôi bờ
Cho trăng sầu rụng,cho thơ võ vàng
Ngang sông có kẻ chợt buồn
Ngàn xa còn đọng sóng cồn dấu chim
Đêm tàn lửa lụn chờ em
Rượu khuya bình cạn chẳng mềm môi anh
Gọi em tiếng vọng ngàn xanh
Và ta chết giữa thác ghềnh chiêm bao…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét