Thơ tếu của KIỀU GIANG
Cần gì mồng tám tháng ba
Ngày ngày anh vẫn quét nhà đấy thôi
Lễ Tết chẳng dám đi chơi
Vì anh rất sợ mồ côi đêm dài
Ra đường chẳng dám liếc ai
Vì lo đôi mắt nguýt dài của em
Phong bì phải đếm đủ lương
Em thường gạn hỏi ra đường cho ai
Cận kề, trúc trúc – mai mai
Trời cao, dám nghĩ đến ai đâu nào
Tay tiên dù mở động đào
Coi như cỗng trống, gió vào vườn xuân
Một giờ bằng mấy trăm năm
Cũng đành nhín nhịn vì mình mà thôi
Lỡ khuya em đổ mồ hôi
Thì anh mở vội vòng tay quạt tình
Khi nào em mệt, làm thinh
Công bằng, trên dưới chúng mình đổi nhau
Lạy trời đừng đổ mưa mau
Để anh bắc kịp chiếc cầu qua sông
Môi em thầm thỉ bằng lòng
Thì anh đâu muốn đèo bồng người ta
Cần gì mồng tám tháng ba.
Cả đời vẫn đạo …"thờ bà" đấy thôi !
2 nhận xét:
Trang này em thấy hay hơn đó anh Kiều Giang
Cảm ơn em. Vậy là em comment vào trang anh được rồi đấy. em giỏi lắm! Chúc người phụ nữ tài hoa nhân hậu luôn được hạnh phúc.
Đăng nhận xét