Thơ Kiều Giang
Cuối cùng anh cũng đã ra đi
vào lòng đất mẹ
tiếc thương anh, cánh hoa ban mai và vầng trăng đêm qua cũng lặng lẽ rũ nhàu
hàng triệu người rơi nước mắt thương đau
dù vẫn biết quy luật trời là thế !
Bể dâu sinh ra anh, bây giờ thương anh lại trở về dâu bể
nước mắt nhân dân là nước mắt muôn trùng.
Ước mơ độc lập tự do là ước mơ chung
nung nấu lòng chúng ta một thời tuổi trẻ
ngôi sao anh, niềm tự hào bao thế hệ
nhưng biết con đường nào là tận hiếu tận trung?
Hôm nay tiễn đưa anh về với hồn thiêng sông núi
vĩnh biệt một thiên tài mà suốt đời giản dị nghĩa nhân
trong trái tim mỗi người sẽ mang nặng tên anh
anh đâu cần tranh giành, dối gian, quyền lực ?
Ngày xưa những chiến công anh đỏ rực.
được xây bằng máu xương đồng đội đồng bào
trên bầu trời trăn trở những vì sao:
Hình như bên kia biên giới có người đang thúc giục
anh còn chiến đấu cho ai,
hay chỉ vì tổ quốc nhân dân?
SAIGON 13/10/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét