Thơ Kiều Giang
Ta bước giữa trời mây trắng,
phố hoang rầm rập chân người
tiếng chim hoàng hôn chết lặng
giữa đời giọt lệ đơn côi
Ta hỏi Pharaon Ai Cập
trở trăn điệp khúc sông Nil
Tahir bao mùa thác lũ
mắt xanh Cléopatre vẫn còn?
Krishna tan vào tiếng hát
Odissi thác lũ Sông Hằng
phù sa trở về đất Phật
muôn đời còn lại dấu chân
Ta hỏi thét gào Dương Tử
ngàn năm còn dấu tự hào?
ai đắp Trường Thành Vạn Lý
bóng hồ Trang Tử Tiêu Dao?
Tóc núi đau quằn thế kỷ
dòng sông chưa cạn suy tư
gửi áng mây chiều lầm lũi
bay về trong cõi thực hư
22/3/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét