Nắng thưa thớt
hôn chiều
mây bóng đổ Trời nghiêng chao
cuối phố
một mình ta Môi đắng chát
nụ hôn đời
cám dỗ Tiếng em cười
một thuở
chạm hoàng hoa Người thường bảo
hồn người như trái cấm Nên trong mơ
ta nghe nặng dỗi hờn Đêm thiên cổ
em hiện về
nhung gấm Ta chai đời,
còn nguyên
dấu cô đơn KG 9/01/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét