Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

23 thg 9, 2016

Đôi Mắt Mùa Thu - Kiều Giang



 Ta gõ cửa mùa thu
để tìm đôi mắt em một thời lận đận,
nhưng ta chỉ gặp những cơn mưa,
giăng tận cuối trời,
trên những bước chân của mùa thu bí ẩn.

Em là người đồng điệu cuối cùng
đã bỏ ta và bầu trời, ra đi.
em làm cho mùa thu từ đây,
cũng không bao giờ về nữa,


Chỉ còn những dấu chân mùa thu
hoang vu thế kỷ
khắc lên thiên đường hoang dại
cùng ánh mắt em đọng lại trong ký ức xanh.

Sáng nay có con chim sơn ca,
cố hót một khúc buồn cuối cùng để gửi mùa thu,
cành thông khẳng khiu cũng níu lấy bầu trời,
nhưng mùa thu đã chối từ, mùa thu không về nữa


Tiếng chim rụng vào trí nhớ,
như những chiếc lá cuối cùng,
nhẹ nhàng và hoang lạnh,
như lời thề xưa, em thả xuống địa đàng,

Hình như có tiếng gió lách mình qua rừng thông
như tiếng em
một thời mộng mị,
mà anh cứ ngỡ là tri kỷ
đánh thức hoang vu.

Đêm nay anh lật tung khoảnh mù ký ức,
để tìm những khúc trầm ngày cũ
trong sắc màu huyễn hoặc
của đôi mắt mùa thu …
       SG 14-9-2016



Không có nhận xét nào: