Kiều Giang
Vì sao người yêu ta,
Môi em chiều rất lạ
vườn ai lời quyên ca
ngàn năm còn mắc nợ,
lối người về,
ta dõi bóng chim xa.
Vì sao người yêu ta,
hoàng hôn chìm rất nhẹ,
đường em về muôn hoa,
mà sao còn ngấn lệ,
mắt ai buồn,
còn vương dấu thu ba
Vì sao đời chia xa
buồn theo chiều nắng hạ
bàn tay nào hương hoa
bay qua vòm phố nọ,
sầu thương này
về cõi bao la...
Người ơi, đường mây bay
ta mơ mùa phố lạ
đường khuya nào ai hay
mình ta còn đứng đợi
tiếng ai trầm,
len lén một mùa Ngâu.
Đời ta chiều hoang vu
ngồi vơi mùa phố hạ
tình em về thiên thu,
mùi hương còn ở lại,
ta một đời
làm cánh chim côi.
Tìm trong mùa thu xa
áo người thơm rất nhẹ,
vầng trăng về bao la
bờ môi nào rưng lệ
ta lịm dần
trong cõi đam mê
Vì sao người yêu ta,
đêm buông chùng tiếng vọng
dù đời còn chia xa
em về qua lối mộng
từng đêm dài,
người làm gió
ru ta …
SG 13/5/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét