Kiều Giang
Phải người còn tiếc tàn đông,
bên trời còn đọng mấy dòng lệ pha,
trắng phau bóng vỡ ngàn hoa,
mênh mông sương gió ta bà gió sương,
Vàng gieo mấy khúc đoạn trường
mong chi giữa cõi vô thường mà mong,
biển sầu khơi dậy mênh mông,
đan tay bể khổ mà đong bụi trần,
Kinh nguyền chưa rõ chân thân,
câu thơ khổ lụy gieo vần xôn xao
vườn trăng gửi mộng hiên đào,
suối khơi mạch tưởng, gửi vào lòng non
Cuối nguồn còn chút lòng son,
trong câu tân khổ hãy còn chiêm bao,
đem nghìn trước dõi nghìn sau,
bờ lau sóng cuộn, giữ màu nguyên sơ.
Vu vơ gió hát vu vơ,
bờ khuya sóng dội xanh tờ lạc thư
mai tìm rõ mặt chân như,
thì xin đem gánh phù hư trả đời.
30 tháng Chạp - Cuối ngày đông Bính Thân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét