Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

17 thg 8, 2018

Đóa Hồng Và Mũi Tên


Kiều Giang
Em cầm đóa hồng đen,
trao anh chiều giã biệt,
hoa làm anh bạc tóc,
tháng năm dài cô miên.
Anh cố tìm lãng quên,
trong biển đời hiu hắt,
đôi mắt khuya dằng dặc,
con sóng về mênh mông,
Ta ru mù con tim,
đau cõi hồn thương tích,
người nửa đường quay mặt,
đóa hồng thành mũi tên.
Ta góp nhặt đêm đen,
cho một lần thần thoại,
bước chân trần chưa mỏi,
hoang mạc còn vong thân.
Xin người cứ lãng quên,
tình ta giờ cổ tích,
câu thơ thành hoang mạc,
tháng năm về hư không.
SG 5 - 7 - 2018
Tranh st trên mạng

Không có nhận xét nào: