KIều Giang
Ta cúi
nâng em huyền thoại,
Một sáng
hay
một chiều sương,
Gió thốc bên đồi
cỏ cháy,
Hoang sơ
một cõi loạn cuồng.
nâng em huyền thoại,
Một sáng
hay
một chiều sương,
Gió thốc bên đồi
cỏ cháy,
Hoang sơ
một cõi loạn cuồng.
Ta ôm
em chìm hơi thở,
Bình minh
gọi nắng bên trời,
Gió cuốn
oằn mình
ở lại,
Cho em
thơm mãi
cuộc người,
em chìm hơi thở,
Bình minh
gọi nắng bên trời,
Gió cuốn
oằn mình
ở lại,
Cho em
thơm mãi
cuộc người,
Điệu hát
ru mềm tính thể,
Thời- không
em gói mang theo,
Bỏ lại
mình ta
nằm đợi,
Ngàn sau
như gió qua đèo.
ru mềm tính thể,
Thời- không
em gói mang theo,
Bỏ lại
mình ta
nằm đợi,
Ngàn sau
như gió qua đèo.
Đường khuya
em về
cuối lối,
Em cười,
một chút văn chương,
Cúi đầu
ta trao thần thoại,
Cho em
mãi tận đỉnh trời…
em về
cuối lối,
Em cười,
một chút văn chương,
Cúi đầu
ta trao thần thoại,
Cho em
mãi tận đỉnh trời…
SG 21-7-2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét