Thơ Kiều Giang
Không có gì đâu em,
trò chơi đang bày ra,
trên đường phố,
trong công viên,
trong nhà thổ
trên nỗi lo sợ của cô gái làm tiền,
trên những cánh đồng trơ gốc rạ,
trong những lời phát biểu vĩ đại,
của các yếu nhân.
trò chơi đang bày ra,
trên đường phố,
trong công viên,
trong nhà thổ
trên nỗi lo sợ của cô gái làm tiền,
trên những cánh đồng trơ gốc rạ,
trong những lời phát biểu vĩ đại,
của các yếu nhân.
Chúng ta đang bước đi,
trên những đầm lầy,
trên những đại sảnh đường,
trên những tiếng cười,
trên những xác người,
trên những ngọt ngào hoa mỹ,
trên những đầm lầy,
trên những đại sảnh đường,
trên những tiếng cười,
trên những xác người,
trên những ngọt ngào hoa mỹ,
đừng tìm kiếm gì cả,
giấc mơ đã mất tích,
ở đây chỉ còn khoảng trống,
người ta đang chết trong xác thân di động,
trong mọi tầng lớp,
trong mọi cung bậc,
trong mọi lúc mọi nơi,
vì không khí không còn đủ để thở,
giấc mơ đã mất tích,
ở đây chỉ còn khoảng trống,
người ta đang chết trong xác thân di động,
trong mọi tầng lớp,
trong mọi cung bậc,
trong mọi lúc mọi nơi,
vì không khí không còn đủ để thở,
nụ cười lăn lóc
trên những hòn đá
mà người ta cứ ngỡ là trái tim,
và cho rằng
những xác chết đàng kia
đang cười.
trên những hòn đá
mà người ta cứ ngỡ là trái tim,
và cho rằng
những xác chết đàng kia
đang cười.
Con người đang chạy theo
những nàng tiên tha thướt,
hay là cái bóng của mình,
những bóng ma.
những nàng tiên tha thướt,
hay là cái bóng của mình,
những bóng ma.
không còn ai đâu em,
trong bầu trời,
trống rỗng.
trong bầu trời,
trống rỗng.
SG 27-10-2019
Tranh ST trên net
Tranh ST trên net
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét