Kiều Giang
Viết tặng một người mẹ
Viết tặng một người mẹ
Ta lắng nghe tiếng thở
của con tàu
lẩn trong hơi thở của em,
trong sự ngái ngủ
của thượng đế.
những thanh củi cùng đứa con trai,
hình như đang trên ngọn lửa,
của những năm tháng không có bóng con người,
em không thể nào chọn lựa,
trong cái đêm mịt mùng
đời em.
hình như đang trên ngọn lửa,
của những năm tháng không có bóng con người,
em không thể nào chọn lựa,
trong cái đêm mịt mùng
đời em.
Em khàn giọng chạy theo con tàu,
đang lao về phía trước,
rồi em lại chạy ngược,
nhưng hình như không có ai,
nghe lời em réo gọi,
thất thanh trong gió,
đang lao về phía trước,
rồi em lại chạy ngược,
nhưng hình như không có ai,
nghe lời em réo gọi,
thất thanh trong gió,
em cố níu con tàu
như níu trần gian triền phược,
tóc em đang bay ngược
màn đêm.
như níu trần gian triền phược,
tóc em đang bay ngược
màn đêm.
dẫu thế nào, em cũng phải tìm
cho được
đứa con,
còn ta ngước lên nhìn em,
đang bềnh bồng trong ký ức…
cho được
đứa con,
còn ta ngước lên nhìn em,
đang bềnh bồng trong ký ức…
SG 8-11-2019
Tranh st trên net.
Tranh st trên net.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét