Thơ Kiều Giang
Trích RU MUỘN
Thương em áo lụa bộn bề
Hư vô anh đổi lối về trần gian
Đêm đêm áo lụa ngổn ngang
Sao anh thương mãi trần gian bộn bề!
Bâng khuâng áo lụa đi - về
Một mình làm cả bộn bề trần gian
Em ơi ! Áo lụa muộn màng...
Cho anh chia bớt trần gian bộn bề.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét