Nếu không có anh
Ai sẽ thở dài,
Vì nhớ thương em,mà sinh ra gió ?
Rồi hoa Quỳnh biết còn có nở về đêm!
Và em hỡi , khi mùa trăng lên
Ai sẽ nhốt trong mắt em biển vàng trên sóng,
Biết khi đêm về, ngọn sóng nào sẽ rì rào vỗ trong anh?
Nếu không có anh,
Ai sẽ biến thành muôn ngọn sóng lăn tăn
Vỗ về chân em
Mỗi khi em dạo chơi trên cát
Ai sẽ biến thành bóng mát
Cho em lỡ đường, ghé bước nghỉ chân.
Nếu không có anh,
Ai sẽ thay cho em chiếc áo nữ sinh
Khi cơn mưa bất chợt tháng năm
Đổ xuống đầu mùa
Ai sẽ ngăn cho em những ngày nắng lửa tháng tư
Trời Sài Gòn nghiêng nghiêng mùa hạ mới
Cổng trường em, ai là người đứng đợi?
Vì thương em, anh làm đám mây khuất nắng cuối đường.
Nếu không có anh,
Ai kể chuyện văn chương?
Bài thơ đầu tay của em - ngọt ngào ai đọc,
Để nhớ thương- quấn quýt - thẫn thờ...
Ai rút trong tim ra vạn bài thơ,
Đời sẽ hoang vắng nếu một ngày không gặp gỡ.
Nếu không có anh,
Ai mở cho em trang sách giữa đời,
Ai sẽ đưa em về mùa cũ xa khơi,
Ai sẽ hát cùng em trong gió,
Ai sẽ ngăn giúp em bao mùa nắng lửa,
Cánh cò nào bỗng trắng tuổi thơ ngây?
Nếu không có anh,
Ai sẽ canh cho em giấc ngủ bình yên
Trong giấc mộng thần tiên,
Ai chỉ cho em ngôi sao nào đẹp nhất.
Ai sẽ hôn lên trán em sau những giờ tất bật,
Biết có lần nào- êm ả buổi hoàng hôn?
Nếu không có anh,
Em có còn là nữ hoàng nữa không,
Trong câu chuyện về đêm,
Mẹ kể cho em nghe khi em tròn mười sáu?
Nếu không có anh,
Ai sẽ lấy trong tim ra kho báu,
Để dâng em đến cuối cuộc đời...
( Trích trong tập RU MUỘN)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét