Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

30 thg 4, 2011

ARIETTE

              Thơ của  PAUL  VERLAINE ( 1844 - 1896 )

Il pleure dans mon coeur
Comme il pleut sur la ville;
Quelle est cette langueur
Qui pénètre mon coeur

Ô  bruit doux de la pluie
Par terre et sur les toits!
Pour un coeur  qui s' ennuie
Ô le chant de la pluie !

Il pleure sans raison
Dans ce coeur qui s' écoeure
Quoi ! nulle trahison?
Ce deuil est sans raison.

C' est bien la pire peine
De ne savoir pourquoi.
Sans amour et sans haine
Mon coeur a tant de peine !

      Paul Marie Verlaine (1844 - 1896 ) là một nhà thơ Pháp . Phần lớn cuộc đời ông chìm trong khổ đau và
nghiện rượu. Trong một lần tranh luận với người bạn thân là ARTHUR RIMBAUD ( 1854 - 1891 ), VERLAINE đã bắn bạn bị thương, nên phải ở tù 2 năm..Ông được coi là người mở đường trực tiếp cho chủ nghĩa Tượng Trưng của thế kỷ  19 và đã một thời được bầu là " ông hoàng của các nhà thơ ". Thơ P . VERLAINE giầu nhạc điệu, hồn nhiên, pha nét hiện sinh.Ông cho rằng " Âm nhạc có trước tất cả ".
 Những tác phẩm tiêu biểu của ông : Poe'mes Saturniens - 1866 ( Thơ Sao Thổ) Fêtes Galantes - 1869
( Hội Phong Lưu) La bonne Chanson, 1870 ( Diệu Khúc ) , Sagesse, 1881 ( Minh Triết ) ,Les Poètes
maudits 1884 ( Những nhà thơ đáng nguyền rủa ).

         Chuyển ngữ : KIỀU GIANG

    KHÚC ĐOẢN CA

Lệ rơi trong tim tôi,
Hay mưa trên phố vắng?
Mưa ngân bờ hoang đắng,
Mưa tràn cõi lòng ai !

Ôi ! dịu dàng mưa ơi,
Sao hoen màu nhân thế?
Trái tim ta nhỏ lệ,
Khúc mưa tràn đêm sâu.

Nỗi đau không duyên cớ
Con tim buồn đi hoang,
Không một lời trái ngang
Sao tang thương - mắc nợ?

Ôi nhọc nhằn thống khổ,
Ta chẳng hiểu vì đâu
Không yêu thương- thù hận
Sao tim ta nát nhàu !

24 thg 4, 2011

DEMAIN, DÈS L' AUBE

            Thơ của VICTOR HUGO

Demain, dès   l' aube , à l' heure òu   blanchit la campagne,
Je parterai. Vois -tu , je sais que  tu m ' attends
J' irai par la for^et , j'irai par la montagne
Je ne puis demeurer loin de toi plus longtemps

Je marcherai les yeux fixe's  sur mes pense'es.
Sans rien voir au dehors, sans entendre aucun bruit.
Seul, inconnu, le dos courbe', les mains croise'es
Triste, et le jour pour moi serai comme la nuit.

Je ne regarderai ni l' or du soir qui tombe,
Ni les voiles au loin descendant vers Harfleur
Et quand j ' arriverai, je metterai sur ta tombe
Un bouquet de houx vert et de bruye're en fleur.

                       03 Septembre 1847

VICTOR HUGO là một Đại Văn thi hào Pháp( 1802-1885). đã để lại một sự nghiệp
văn chương đồ sộ gồm nhiều lĩnh vực khác nhau : Văn , Thơ ,Kịch ,Phê bình ...
Trên đây là một bài thơ viết cho con gái yêu của ông là Léopoldine không may bị chết đuối
khi mới vừa lấy chồng 6 tháng. Ông là một trong những người được nhân dân Pháp
ngưỡng mộ nhất.Đám tang của ông lớn nhất trong lịch sử nước Pháp. Đã có hàng vạn
người đứng chật hai bên lề đường, trải dài hàng chục cây số để tiễn đưa ông.

                        Chuyển ngữ : KIỀU GIANG

   NGÀY MAI, LÚC RẠNG ĐÔNG

Cha sẽ đi- phương trời - con có biết ?
Sáng mai đây khi sương sớm giăng mờ,
Cha sẽ qua bao núi đồi - con biền biệt,
Chẳng thể nào chờ lâu nữa...con thơ !

Chân cha bước,lòng chìm sâu suy tưởng,
Mắt không nhìn, tai cũng chẳng nghe đâu,
Tay nắm chặt,vai cỏi còm - pho tượng
Lòng trĩu buồn, ngày chìm xuống đêm sâu...

Cha nhắm mắt , xua chiều vàng trước mặt,
Cả những cánh buồm đang lượn phía Harfleur
Khi cha đến bên con-vòng hoa trên mộ vắng
Ô-rô, thạch thảo này- hoang đắng cõi lòng cha!...
 
       

19 thg 4, 2011

Mắt Em Nợ Nần

                     Thơ Kiều Giang
                  ( Trong tập thơ mới )
          
             Lội sông
             ta vớt mặt trời
             Lội đời
             Ta vớt mắt người xa xăm
             Đêm về
             Thưa với vầng trăng
             Mặt trời rơi mất
             mắt em nợ nần...

12 thg 4, 2011

Le Pont Mirabeau

        Thơ của GUILLAUME  APOLLINAIRE (1880 - 1918 )

Sous le pont Mirabeau coule la Seine
Et nos amours
Faut-il qu' il m 'en souvienne
La joie venait toujour apre's  la peine

Vienne la nuit sonne l' heure
Les jours s'en vont je demeure

Les mains dans les mains restons face a' face
Tandis que sous
Le pont de nos bras passe
Des e'ternels regards l'onde si lasse

Vienne la nuit sonne l' heure
Les jours s' en vont je demeure.

L' amour s' en va comme cette eau courante
L'amour s' en va
Comme la vie est lente
Et comme l' Espe'rance est violente.

Vienne la nuit sonne l ' heure
Les jours s'en vont je demeure.

Passent les jours et passent les semaines
Ni temps passe'
Ni les amours reviennent
Sous le pont Mirabeau coule la Seine

Vienne la nuit sonne l' heure
Les jours s' en vont je demeure


             Kiều Giang chuyển ngữ

       CẦU  MIRABEAU

Sông Seine cuồn cuộn qua cầu
Mirabeau chẳng nhạt màu thời gian
Tình ta lỡ nhịp cung đàn
Bao nhiêu nhung nhớ ngập tràn thương đau

Thời gian gõ nhịp đêm sâu
Tháng ngày trôi mãi ta ngồi lại đây

Mặt đối mặt - tay cầm tay
Vòng đời ôm lỏng trời bày cách ngăn
Thiên thu sóng dậy đất bằng
Bao nhiêu chìm nổi- mây giăng phận mình

Thời gian nhỏ giọt vào đêm
Mình ta ở lại , ngày bềnh bồng trôi

Tình yêu như nước qua cầu
Đời ta trĩu nặng biết trôi phương nào
Bao nhiêu ước vọng dâng trào
Người ơi mắt biếc về đâu cội nguồn ..

Đêm sâu nhỏ giọt vào hồn
Ngày ngày trôi mãi ta còn lại đây

Tháng năm giờ đã hao gầy
Thời gian gõ nhịp cho ngày trôi nhanh
Tình yêu ngàn kiếp mong manh
Mirabeau - nước sông Seine lững lờ

Đêm đêm thăm thẳm bến bờ
Thời gian trôi mãi trơ vơ phận người...

8 thg 4, 2011

Ngậm Ngùi

                       Thơ Kiều Giang
                    ( Trích RU MUỘN)

Em thì vẫn một mùa thu mắt biếc
Tình vẫn xanh
nhựa sống ngực căng đầy
Ta muốn níu thời gian...
Nào có được!!
Mùa cũ đi qua
năm tháng hao gầy.

Trời tháng sáu
mây xa ...
chân bước vội.
Nắng vàng lên thôi thúc bóng chiều về
Ta chờ em
cây đời thân mấy cội!
Trăng âm thầm
chết vội bến bờ xa.

Em ở đó
Nụ cười loang phố núi
Ngỡ như xa...
sao gần gũi... mê hồn!
Em làm ta sầu chất ngất
môi hôn
Trong đắm đuối...
bỗng thấy tình hư ảo.

Em bắt ta
phải ngông cuồng hung bạo
Ghì chết em
trong vô vọng cuộc tình
Ta chờ em
lòng không nguôi gió bão
Chân lạc loài
lê bước kiếp phù sinh

Em bắt ta
từng sớm lại từng đêm,
Từng nhịp thở
cũng say mềm nhung nhớ
Em bắt ta
phải muôn đời mắc nợ
Quì dưới chân em
nài nỉ van xin.

Em làm ta
mất hết cả niềm tin
Dẫu ta nhốt cả một trời kiêu hãnh.
Chỉ có em mới làm ta bất hạnh
Trong âm thầm
rên xiết đợi môi hôn...

Có phải vì em ,
Ta dâng cả linh hồn ? !

4 thg 4, 2011

Tóc Thề Chiêm Bao

                      Thơ Kiều Giang







































 Người ơi tình thắm xuân đầy
Môi thơm nhành mộng - trăng gầy nét my
Bướm vàng đậu cuối cành si
Màu thiên thu chạm xuân thì mắt em
Hoa mơ rụng trắng ngoài thềm
Để đêm về lén hẹn em nụ cười
À ơi...ai hát...à ơi !
Ngàn năm viễn mộng thương trời nắng quê
Ngày xuân lộc nở tràn trề
Xin em nhuộm biếc tóc thề chiêm bao
Anh ngàn khuya - thắp ngàn sao
Cho đêm rụng giữa khát khao hẹn hò
Thương ai sông đợi bến chờ
Mà người mắt biếc giấu hờ long đong...