Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

18 thg 5, 2011

Lời Thiêng ( tiếp theo )

thơ của Kahlil Gibran
chuyển ngữ : Trần Văn Điền

QUÊ HƯƠNG BẠN VÀ QUÊ HƯƠNG TÔI

Quê hương bạn là của bạn, quê hương tôi là của tôi.
Quê hương bạn là quê hương chính trị, cùng những vấn đề rắc rối nhiêu khê.
Quê hương tôi là quê hương thiên nhiên với tất cả vẻ đẹp xinh.
Quê hương bạn là quê hương của kế hoạch và xung đột.
Quê hương tôi là quê hương của mộng mơ và hy vọng

.
Bạn hãy mãn nguyện với quê hương bạn, như tôi bằng lòng với quê hương tự do tôi mơ ước.
Quê hương bạn là nút dây chính trị rối như tơ vò mà thời gian đang ra công tháo gỡ.
Quê hương tôi là núi đồi hùng vĩ vươn tận mây xanh.
Quê hương bạn là vấn đề quốc tế còn dang dở.
Quê hương tôi là dòng suối róc rách, là tiếng chuông giáo đường văng vẳng dưới lòng thung lũng êm mơ.
Quê hương bạn là mối tranh chấp giữa hai kẻ địch từ Tây qua và từ Nam tới.
Quê hương tôi là một lời kinh nguyện mọc cánh bay từ rạng đông lúc đoàn mục tử dắt chiên ra đồng, tới hoàng hôn khi đám nông phu từ vườn ruộng trở về.
Quê hương bạn là sự kiểm tra của muôn vàn dân số.
Quê hương tôi là ngọn núi uy nghi toạ lạc giữa biển cả và đồng bằng như một thi nhân trầm ngâm giữa hai bờ vĩnh cửu.
Quê hương bạn là mưu mô của loài cáo khi gặp linh cẩu, là xảo kế của linh cẩu lúc đụng đầu với sói lang.
Quê hương tôi là đoàn thục nữ nhả múa dưới trăng thanh, là bầy trinh nữ ca hát giữa sân lúa và máy ép nho.
Quê hương bạn là ván cờ, một bên là tướng lãnh, một bên là giáo chủ.
Quê hương tôi là đền thánh, nơi linh hồn tôi mệt mỏi tìm đến nghỉ ngơi, xa tiếng ồn ào ngựa xe của nền văn minh cơ giới.
Quê hương bạn là hai bên, bên này nộp thuế, bên kia thu thuế.
Quê hương tôi ngả lưng gối đầu dưới bóng cây tùng bá, chiêm ngưỡng mặt trời và mơ về thượng đế trên cao.
Quê hương bạn là hải cảng, là trụ sở, là giao thương.
Quê hương tôi là một ý niệm xa xôi, một con tim bùng cháy, một lời nói thần thánh của trái đất thì thầm vào tai vũ trụ.
Quê hương bạn là nhân viên, thầy thợ, là giám đốc, chủ nhân.
Quê hương tôi là sức lớn mạnh của thanh niên, là lòng cương nghị của trưởng thành, là sự khôn ngoan của tuổi tác.
Quê hương bạn là đại diện, là uỷ ban.
Quê hương tôi là xum vầy quanh bếp lửa những đêm giông bão khi bống tối không che mờ lớp tuyết trong.
Quê hương bạn là bè đảng, là phe phái.
Quê hương tôi là đoàn thanh niên vượt suối băng ngàn.
Quê hương bạn là diễn văn, là thuyết trình, là tranh luận.
Quê hương tôi là giọng hót hoạ mi, là khóm lá xào xạc bên rừng, là tiếng sáo mục tử văng vẳng núi đồi.
Quê hương bạn là che đậy, là vay mướn, là lường gạt.
Quê hương tôi là chân lý đơn thuần lồ lộ.
Quê hương bạn là luật lệ, là tài liệu, là hồ sơ chính trị.
Quê hương tôi tiếp xúc với những bí nhiệm của cuộc đời qua tri thức siêu linh. Quê hương tôi là khát vọng đạt tới tận cõi vô hình như trong một giấc mơ.
Quê hương bạn là cụ già vuốt râu nhăn mặt ngẫm tới bản thân.
Quê hương tôi là thân trai sừng sững tháp cao, nụ cười như bình minh, nghĩ tới mình và kẻ khác.
Quê hương bạn vừa muốn ly khai vừa muốn liên minh làm một với Syria.
Quê hương tôi không sát nhập, không ly khai, không thêm không bớt.
Quê hương bạn là của bạn, quê hương tôi là của tôi.
Quê hương bạn có những người con. Quê hương tôi có những người con.
Những người con của quê hương bạn là những ai? Chân tướng của họ tôi xin miêu tả như sau:
Họ là những người con, hồn sinh nơi bệnh viện Tây phương, lòng đầy tham vọng mà đóng vai hào phóng.
Họ là đầu cành mảnh khảnh, ngày đêm ngả nghiêng muôn hướng, mà chẳng biết mình nghiêng ngả.
Họ là con thuyền không buồm, không lái dạt trôi trên sóng nước. Chủ nghĩa hoài nghi là thuyền trưởng. Bến đậu là hang lũ yêu tinh. Thủ đô nào ở Châu âu mà chẳng phải là hang lũ yêu tinh?
Những người con này của quê hương bạn, với nhau thì hung mạnh, lợi khẩu, nhưng với người Châu âu thì hèn yếu, lặng câm.
Họ là những nhà cải cách tự do và hăng say, nhưng chỉ có mặt báo và trên sân khấu.
Họ hô to khẩu hiệu:” Đả đảo quân thù!” trong khi quân thù còn núp trong bản thân họ.
Họ ca hát rồi thổi kèn khi đưa đám, nhưng rách rưới, khóc than ngày hôn lễ.
Họ chỉ biết tới đói khát khi túi rỗng. Gặp kẻ biết đói khát của thiêng liêng, họ tránh xa, giọng riễu cợt:” Hắn là bóng ma đi trong thế giới yêu tinh”.  
nguon :e-thuvien.com

Không có nhận xét nào: