Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

17 thg 12, 2012

Khi Người Yêu Tôi Ốm



  Thơ KIỀU GIANG

 














Khi người yêu tôi ốm, tôi sẽ cài then cửa lại,
Để gió bấc về, không lạnh góc giường em
Xin trong phòng, đừng có những bóng đen
Để em khỏi giật mình, nửa đêm trong phòng vắng



Khi người yêu tôi ốm, tôi ngồi chờ lẳng lặng,
Tắt đèn khuya, khi em đã ngủ quên rồi
Sẽ khẽ khàng đặt hoa trên bàn, cho em đỡ đơn côi
Buổi sáng, tôi sẽ ngồi chờ em thức giấc.

Khi người yêu tôi ốm, đêm này tôi sẽ thức
Canh cho nàng ngon giấc bình yên
Và van xin người hãy cứ ngủ quên,
Đừng mơ thấy tôi về, nhẹ hôn lên vầng trán.

Vì như thế, có khi nàng lại mắng :
“Ôi tình yêu, nào phải những chiếc hôn!”
Dẫu người tôi chỉ còn nửa linh hồn
Và một nửa, nàng đã mang đi mất.

Khi người yêu tôi ốm, vầng trăng buồn, sẽ khóc
Sẽ lặng im và dấu lệ vào mây
Xin mặt trời mau thức dậy sớm mai
Tôi sẽ cất thơ em vào huyền thoại…

4 nhận xét:

Unknown nói...

Cất thơ người vào huyền thoại cũng có nghĩa cất em vào huyền thoại, bỡi tình yêu là huyền thoại của huyền thoại

nguyễn hiệu nói...

Xin cảm ơn lời nhận xét tinh tế của anh. Chúc sức khỏe

bata nói...

thơ hay ..

nguyễn hiệu nói...

Cam on ban den tham va co loi khen. Qua nha ban, khong thay gi!