Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

6 thg 12, 2012

Nỗi Nhớ Riêng Anh


Anh và em chưa một lần gặp gỡ
Thế mà ông trời đeo nỗi nhớ riêng anh
Đêm nay trước đại dương xa thẳm
Những đợt sóng xô từ biển em, nghe rất hiền lành

Có phải em là thiên sứ của tình yêu
Xin cho anh một chút để ru tình anh vạn kỷ
Có phải em là loài hoa diên vỹ
Tím ngát trong anh, tím cả trời chiều!



Anh chưa bao giờ được chạm tới tình yêu
Của loài hoa Thiên Sứ
Em chưa bao giờ cho anh một con chữ
Trong những vần thơ anh yêu nhất cõi đời

Biết có bao giờ không em ơi
Loài hoa ấy nở trong vườn anh mộng mỵ
Loài hoa ấy là loài hoa tri kỷ
Anh đang đi tìm một nửa ấy trong anh

Mỗi ngày anh sẽ nhốt những vần thơ em
Trong trái tim khờ dại
Mỗi ngày anh đều van em ở lại
Trong trái tim người tím ngát một mùi hương

2 nhận xét:

Unknown nói...

Đi tìm em trong trái tim mình thì thật là một thứ tự do tuyệt đối

nguyễn hiệu nói...

Con đường đi tìm tình yêu là bất tận, bỡi tình yêu chỉ là một hành trình, do đó ta chỉ còn cách đi tìm tình yêu trong ta. Cảm ơn anh đã có một nhận xét rất lý thú.