Thơ KIỀU GIANG
Ngàn năm
con sóng bạc đầu
Đêm đêm
còn đọc kinh cầu cho em
Người đi
gánh cả vầng trăng
Làm sao
xẻ nửa trăm năm cùng người
Cũng đành
tay níu mây trời
Đem vần thơ
buộc nẻo đời em đi
Lặng nhìn
theo bóng chim di
Hai mươi năm nữa
còn gì cho nhau
Lá trầu
nhuộm tím buồng cau
May ra
còn lại
kiếp sau
cùng người...?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét