Thơ KIỀU GIANG
Hồn thơ em như những đợt sóng cồn từ đại dương
xô vào ký ức anh lênh đênh trong miền trần gian hư ảo,
yêu em, suốt đời làm con chiên ngoan đạo
sùng bái văn chương.
Những khi hồn lạnh mù sương
đèn đêm thấm vào nỗi nhớ,
thời gian quyện vào hơi thở,
anh cố đi tìm một dấu bước chân em
để anh nâng niu cho nhẹ lối càn khôn
một thuở môi hôn chưa thành giông bão.
Anh thèm làm một tên vô đạo
dày xéo lên xác thân mỹ nữ
như dày xéo những vì sao đang lấp lánh phía trời xa,
thách thức nỗi thiết tha trần thế,
loài hoa diên vỹ tím ngát mênh mông.
Anh thèm làm một gã ngông
đi yêu một một làn mi cong thần thánh,
phủ lên bờ nguyệt lạnh ở phía chân trời.
Tiếng thở dài của em làm muôn cánh hoa rơi,
anh xin nhặt về muôn đời làm bảo vật,
hơi thở nào ngây ngất những dòng sông.
Ôi tình yêu, biết có hay không
mà đôi mắt ai vẫn miệt mài trên lưng thời gian tìm kiếm,
cánh chim cô đơn chết lịm
giữa muôn trùng biển thẳm tình em.
KG 17h - 21-8-2013
2 nhận xét:
PM đã sang đọc Blog anh.
Rất ngưỡng mộ văn chương của chủ nhà. "Muôn trùng biển thắm tình em" là một bài thơ hay, rất phong cách. Chúc anh có nhiều cảm xúc để hiến dâng cho đời những tuyệt tác thơ như thế .
MAI PHƯƠNG ơi, xin cảm ơn về những lời động viên đầy ân tình của MP. Rất muốn được qua lại trao đổi cùng MP, nhưng thấy BLOG của MP khá phức tạp...Vừa qua KG có thăm nhà MP, không biết MP có đọc comment của KG không? KG thấy thơ MP chứa đựng một tiếng lòng rất tinh tế. Xin chúc MP thành công và hạnh phúc.
Đăng nhận xét