Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

22 thg 4, 2016

Khoảnh Khắc Bỗng Thiên Thu


Kiều Giang


Khi em đến,
thơ tình chưa mọc tóc.
môi em xinh,
khoảnh khắc bỗng thiên thu.
mặt trời đêm,
đôi mắt cũng mù.
ta cúi xuống hôn lên linh hồn nắng.


Bàn tay nhỏ
quờ vào thời gian trống.
tóc mây bay,
thăm thẳm cuối hoàng hôn.
ta đứng hát,
tiếng núi rừng nói ngọng.
biển rong rêu,
thao thiết dệt cung trầm.


Lệ người nhỏ
vào thiên đường lận đận.
thơ ta đau
trong ngục tối hoang tàn.
dòng sông hát,
gửi về trời một bận.
câu kinh buồn,
niệm cuối chuyến đò ngang.


Thơ ta ngủ
đến muôn đời ảo mộng.
sao người về,
nỡ đánh thức hư không.
ta bước bên em,
thênh thang chân trời rộng.
mộng yêu thương trong sóng mắt em buồn.


Này em hỡi,
tiếng thời gian ảo diệu.
đời thơ ta,
dâng biển sóng hình hài.
hãy nép vào anh,
như thiên thần yên ngủ
cõi mộng đầu và những ước mơ xanh.

SG 3/4/2016


Tranh của Picasso


Không có nhận xét nào: