Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

13 thg 5, 2016

Ảo Ảnh


Thơ Kiều Giang


Mười mấy tỉ năm
BigBang đã lấp đầy bàn tay Chúa,
trần gian lênh đênh trong bão lửa,
đi tìm điểm tựa cho niềm tin.
hành trang của khai nguyên
bắt đầu từ con chữ,
rực rỡ thiên đường linh giới Plato.


Người ta rao bán Phật, rao bán Chúa, rao bán Marx, rao bán Heidegger...
ta cũng rao bán những nơ-ron xám của "cây sậy" mà loài người cho ta,
chỉ để mua cho được lòng tốt Eva của Chúa
trong đôi mắt tình khao khát,
quét qua bão táp phù sinh.


Loài người đã mất thiên lương
vào cát bụi,
Eva gục đầu rên rỉ,
trở về siết cổ đêm đen,
siết cổ mùa xuân,
thả mình trôi theo dòng sông Tương cuồn cuộn chảy.


Thù hận bụi mù thế kỷ,
giáo gươm chất tận trăng sao,
Người ta nở nụ cười tuyệt mỹ trên trên thương đau đồng loại,
Người ta ăn. Ngủ .Làm tình. Phóng uế. Lừa bịp.
Và chết trên những bài diễn văn các nguyên thủ,
trên những đống sách cũ cao nghệu,
vô tri,


Ta bước đi giữa bóng đêm bão giông chớp giật,
đi tìm thiên lương,
đi tìm em,
trong vườn Địa Đàng không có Chúa
đi tìm Eva giấu mặt,
tay cầm con rắn mỉm cười mời mọc ta.

Cơn lũ quét qua
những trang sách bềnh bồng trên dòng sông xa hoa trần thế,
những bản trầm ca dâu bể,
cứ ngỡ là nhạc trời trong bùng vỡ khai nguyên.


Ta trở về Bình Minh
không có Chúa ,
không có Phật ,
chỉ còn lại tiếng nổ của Big Bang,
với nhị nguyên và ảo ảnh
trong lòng ta,
trong lòng em,
cùng nỗi sầu thiên cổ... mênh mông…


SG 24/4/2016

Ảnh của Kiều Giang.

Không có nhận xét nào: