Kiều Giang
Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.
3 thg 10, 2016
Mùa Thu Chết - thơ Kiều Giang
Mùa thu chết,
gửi hờn trên đỉnh gió,
Cho ngàn năm,
cổ mộ khóc điêu linh,
Ta ngồi lại,
bóng chiều hoang mắt phố,
Xưa một lần,
rồi vĩnh viễn hư không
SG 31-8-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét