Thơ Kiều Giang
Mưa từ
hạt bụi
Nắng từ ánh mắt
trong tà áo bay,
Em ngoan
từ cội hoa này,
Anh làm cánh bướm
đồi tây ngược đường,
Trông theo
cuối nẻo còn thương,
Hạt sương
giấu phận
bên đường còn đau,
Đường khuya
hương phấn rũ nhàu,
Mai kia
về chốn giang đầu tử sinh,
Tiếng chim
nghiêng bóng bình minh,
Nguyệt hoa
ngồi khóc
phận mình hoàng hôn,
Đàn ai
phím lạc cuối cồn,
Mây nâng phách gió
tơ vương dấu trần.
Cơn đau bờ bãi
tần ngần,
Để mai
về bến phù vân
đợi người,
Bóng hồng
hoa phấn còn tươi,
Mà sao vạt áo
gió lười đưa hương!
Đời ta
áo lấm bụi đường,
Thương người
chút nợ
sầu vương nắng vàng,
Mai sau
gõ cửa địa đàng,
Biết người
còn có bẽ bàng dưới trăng?
Cuối trời
hạt bụi ăn năn,
Lời kinh Bát Nhã,
bóng hằng,
giọt sương,
Xin làm
hạt bụi yêu thương
Dấu chân thiên cổ
còn vương nắng chiều…
SG 5-1-2022
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét