Ta về cuốc sỏi trồng hoa
Chờ mai mệnh số, có mà tặng em
Em xa biền biệt muôn rằm
Vầng trăng chết đuối đã trăm năm rồi
Xoay lưng nhật nguyệt ta ngồi
Mai sau bạc tóc qua cầu đón em
Em cười, nói với vầng trăng:
Đời mơ chú cuội chị hằng đấy thôi
Ngày vui cười ở vành môi
Giờ buồn cười giữa dòng trôi tháng ngày
Ta ôm râu tóc xuống đời
Trăm năm vàng đá đem mời nguyệt hoa
Thì thôi cùng với giang hà
Chảy vào biển thẳm, trôi qua nghìn trùng
Bóng em chìm giữa bão bùng
Bóng ta chìm xuống vô thường mắt xanh
Tóc em ngày ấy hiền lành
Đưa tay ta chải mây xanh cuối trời
Mai sau gió sẽ nối lời
Mây chìm đá nổi một đời ru em...
KG 30/5/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét