Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

11 thg 6, 2013

 LặNg Lẽ SuỐi NgÀn
       Thơ KIỀU GIANG
alt            
Ta làm một gã hát rong
lang thang trong tầng ảo giác
đi tìm em mờ cõi thiên thu
 Chênh vênh một kiếm khách mù
nghe hơi thở em qua lời của gió...
thiên đường bỏ ngõ mênh mông
 
Ta đi tìm em bên bờ  trăng
Trong nỗi bâng khuâng của đêm ba mươi u tịch
ta yêu khu rừng em như yêu vầng trán thiên thần
Ta ôm chặt tháng năm bềnh bồng khao khát
Em mở dần sa mạc giữa hồn ta
 
Ta đi tìm lại quê hương em giấu trong tim
em đứng giữa thiên thanh phẩm hạnh trắng ngần
ta mân mê nếp áo thanh tân trong hồn em trinh bạch
đâu có ai hay nỗi cô đơn lại lớn mãi trong hồn
 
Vầng trăng sầu muộn chết cuối hoàng hôn
Thây trôi đi tìm em nơi biển thẳm
Tình ta muôn dặm
 lặng lẽ suối ngàn
 
Ta ngồi đếm chiều hoang
gió thổi bay đi những ước mơ chưa kịp tượng hình
em chỉ cho ta một sợi nắng bình minh
ta giấu ở bên kia bờ viễn vọng
mai này ướt sũng những mùa trăng…

2 nhận xét:

Unknown nói...

Anh là một anh hùng kiếm khách
Phong sương bạt gió đi tìm nàng
Suối ngàn ướt sũng
Dẫu đã mấy mùa
Không trăng tịch mịch
Giấc mộng liêu trai
Nhưng anh cứ mãi đi tìm
Dù chiều hoang hay bình minh nắng ấm
Và anh muốn mình là một kiếm khách đa tình ...
Giai nhân hỡi !

Hình như HN đang học thể thơ mới của anh .

nguyễn hiệu nói...

Cảm ơn HN thăm anh vói những nhận xét rất thú vị. Vâng, anh rất muốn viết loại thơ tự do, nó mới cả vần điệu lãn tư tưởng thơ. Em ghé đọc và động viên anh nhé. Chúc em luôn vui. Em ở TPHCM phải không? Hôm sau cho anh số phone nhé!