Khúc4. dấu chân của loài có nơ-ron xám
“ Năng lượng của tình yêu”
người nói gì hỡi Teilhard De Chardin,
người là con của Chúa,
Sao người đã chối bỏ
bảy ngày đêm,
để đi theo Darwin,
bảo rằng Chúa cũng sinh ra từ bông hồng lửa Big Bang
Hỡi Darwin,
người cũng sinh ra từ cát bụi
sao người lại nói rằng hàng tỉ năm
cô độc hàng tinh xanh
hình thành lớp thú
Teilhard tìm ra cây- cự- sống của muôn loài.
Ta yêu loài người
cho đến bây giờ vẫn còn cô độc
giữa muôn trùng tử sinh,
hình như ai đã bỏ quên trong đôi mắt Chúa
một bông hồng lửa,
giữa lạc loài ta vẫn kiếm tìm em,
dấu chân
loài nơ-ron xám.
Khúc5. Có Phải Em Là Tất Mệnh Nhị Nguyên
phải chăng bàn tay tất mệnh
đã sờ vào hòn đá cuội dưới đáy của dòng suối uyên nguyên
chảy vào tim em,
chảy qua trần gian,
tội tổ tông lại vướng vào loài nơ-ron xám
vì Chúa lại đem trái cấm,
treo nơi vườn Địa Đàng
em đưa tay mở cho dòng suối thời gian
cuộn chảy
lên một mảnh hình hài thuở sơ nguyên,
sao nàng lại tìm lá để che thân
thể xác em là tuyệt phẩm của thế gian,
lung linh muôn ngàn phép lạ,
giữa trời đêm,
duy nhất vầng trăng khai mở,
khối óc con tim bùng vỡ,
ai ngờ giây phút ấy, nhị nguyên
Không đâu,
trong dòng chảy của uyên nguyên
từng hạt lửa của Big Bang,
đã có sự phân chia hạt và sóng,
đó là mầm sống của nhị nguyên,
ai biết được đó là như nhiên hay là ý đồ của Chúa,
rồi đến ngày Socrate xé đôi mảnh lụa
“ khai sinh một bi kịch”*
của Hy Lạp khai nguyên và duy lý,
thương cho buổi bình minh của huyền thoại và thi ca
chết trong đầu của Aristote
hai mươi mấy thế kỷ
kẻ thắp lửa cho tư tưởng Tây Phương
giết chết Homère và Hésiode
cùng lịch sử các thần minh,
đẩy nhị nguyên đến cuối bờ sinh tử,
từ phusis thiên nhiên triển nở nguyên sơ,
đến phusis vật lý hững hờ xơ cứng,
từ Địa đàng đến trần gian
là những bước chân của loài nơ-ron xám,
thế gian ảm đạm,
người đã quên nguồn cội,
đã quên dòng sông thi ca và thần thoại,
đau thương còn chảy mãi đến vô cùng…
* Lời của triết gia F. Nietzsche
Ảnh:
* CHARLES DARWIN
* Teilhard De Chardin
Bạn, Nguyên Bình, Võ Miên Trường và 53 người khác

6 Tháng 3 
Đã chia sẻ với Bạn bè của bạn
Bạn bè
Trường ca
NHỮNG DẤU CHÂN TRÊN SÓNG
Khúc3. Cứu Chuộc
“ thơ có sứ mệnh cứu chuộc cuộc đời”…
Xem thêm
Bạn, Nguyên Bình, Võ Miên Trường và 48 người khác
15 bình luận
Yêu thích
Yêu thích
Bình luận
Chia sẻ

15 bình luận

Xem thêm 6 bình luận
  • Hư Vô
    Văn chương như đợt sóng thần khắp đông tây kim cổ. Kính nể.
    1
    Đang hoạt động
    Kiều Giang đã trả lời
     
    1 phản hồi
3 Tháng 3 
Đã chia sẻ với Bạn bè của bạn
Bạn bè
Khúc 2. EM ƠI HÃY MÃI MÃI ĐI TÌM.
Trích Trường ca NHỮNG DẤU CHÂN TRÊN SÓNG
Bàn chân thong dong,
đồi nhân gian đá sỏi…
Xem thêm
Có thể là hình ảnh về bầu trời và văn bản cho biết 'OM SHANTI SHANTI SHANTI'
Bạn, Nguyên Bình, Võ Miên Trường và 52 người khác
20 bình luận
Yêu thích
Yêu thích
Bình luận
Chia sẻ

20 bình luận

Xem thêm 8 bình luận
  • Hành Giả
    Alpha và Omega, hữu hạn hay vô cùng?
    "Tướng tự tâm sinh, tướng tùng tâm diệt".
    Chúc anh khỏe.
    Xem thêm 1 phản hồi
    • Hành Giả
      Vâng anh, vũ trụ vẫn bắt nguồn từ CÁI NHÌN của CON NGƯỜI. Tất cả đều được hình thành dưới nhãn quan của con người.
      Theo tôi thấy thì KHÔNG CÓ CON NGƯỜI THÌ KHÔNG CÓ TẤT CẢ. Cho nên con người chính là TRUNG TÂM của vũ trụ.… 
      Xem thêm
    Xem thêm 1 phản hồi
2 Tháng 3 
Đã chia sẻ với Bạn bè của bạn
Bạn bè
Trường ca NHỮNG DẤU CHÂN TRÊN SÓNG.
Khúc 1 . HỒNG HOANG
Thơ Kiều Giang.…
Xem thêm
Bạn, Ng Minh Phương, Thi Minh Nguyen và 31 người khác
11 bình luận
Yêu thích
Yêu thích
Bình luận
Chia sẻ

11 bình luận

Xem thêm 2 bình luận
Xem thêm 2 bình luận
27 Tháng 2 
Đã chia sẻ với Bạn bè của bạn
Bạn bè
CỨ NGỠ TA KHÔNG BIẾT ĐAU
Tôi cứ tưởng năm tháng
lướt qua đời tôi là cơn gió,
là làn sương, …
Xem thêm
Có thể là tác phẩm nghệ thuật về 1 người và hoa
Bạn, Nguyên Bình, Võ Miên Trường và 58 người khác
20 bình luận
Yêu thích
Yêu thích
Bình luận
Chia sẻ

20 bình luận

Xem thêm 9 bình luận
  • Ng Minh Phương
    Người cứ đi,
    Ta cứ đi,
    Thế giới đang lung linh trước mặt,… 
    Xem thêm
    Đang hoạt động
    Kiều Giang đã trả lời
     
    1 phản hồi