Thơ KIỀU GIANG
Thu vàng
ướp mộng
hương yêu
Ta mơ thiếu phụ
bên lầu trăng nghiêng
Hương lòng em
mãi còn vương
Cho đêm trở giấc
miên trường gọi nhau
Trầu vàng
chẳng chịu cau non
Lá trầu thơm
mãi mãi còn hương bay
gieo quả cầu này
Nửa đời anh đợi
em bày gấm hoa
Bên trời lối mộng em qua
Anh thân lữ thứ
máu hòa thơ em
Cho anh hôn chút nắng vàng
Cho anh
ru hết muộn màng trong nhau
Lặng nhìn
quê mẹ mây trôi
Môi em
tròn nụ hoa đời rưng rưng
Người đi
thương nhớ quê hương
Đêm nay
trời rụng
sao non trắng đường
Dang tay
ôm mảnh trời tròn
Người ơi
phương ấy
nhớ thương ngút ngàn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét