Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

22 thg 9, 2019

Hóa Thân

 
Kiều Giang
Hoang thức giội xuống buổi chiều
ngộp thở,
đám mây phù tang bóc trần duyên nợ,
cánh bướm mê sảng bay đi tìm tiền kiếp,
giọt sương long lanh nhìn đám mây,
trong đêm xanh xao thần thoại.
Lữ khách vén hồng hoang đi tìm,
theo câu thơ bước ra từ hồn cỏ,
dấu chân trần trở về quán trọ,
xanh rêu.
Du mục dấu yêu,
người đã bước qua bao nhiêu chiều vụn vỡ,
trên những vết nứt của thời gian,
đêm tối vẫn đẻ ra những trận cười,
hình như có ai đứng đó,
một mình,
còn cố ôm chặt hóa thân.
SG 01-6-2017
(Trích trong tập thơ EM VẪN NGỒI HÁT VỚI MẶT TRỜI)

Không có nhận xét nào: