Em hỡi ! Anh muốn làm ánh trăng
để trộm nhìn em qua khung cửa sổ.
Anh muốn làm trái tim rực lửa
như đóa than hồng trong lò sưởi nhà em
Và anh muốn làm một cơn mưa đêm
để rửa sạch khu vườn nhà em cho ngày mai xanh lá
Anh muốn làm chiếc ghế đá bên đường
chờ lúc em mỏi chân
Anh muốn làm giọt sương lung linh
trên cánh hồng em nâng niu buổi sáng
Anh muốn làm ngọn sóng bạc đầu
để muôn đời
gào thét nhớ thương em.
Anh muốn làm con chim vành khuyên
trong vườn nhà em
thánh thót bài tình ca muôn thuở.
Anh muốn làm chiếc chuông nhỏ
mừng reo đón bước em về.
Anh muốn làm một cành hồng
để mở ra cho kịp lúc em cười
và khép lại khi em thoáng buồn trong mắt.
Xin nếu đêm nay, trời đông có rét
anh được làm đôi bít tất
giữ ấm bàn chân em
Nhưng cuối cùng-có lẽ-phải không em.
Anh cũng chỉ làm được ánh sao đêm
để ngàn đời thương nhớ
Và anh không bao giờ chịu làm Thượng Đế
vì bây giờ nhân thế có em!
( Trích trong tập thơ RU MUỘN )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét