Mắt sâu bấc lụn đi tìm
Trăng xưa lạc dấu đường chim buổi đầu
Tìm tờ thư lạc trong nhau
Càng sâu nỗi nhớ càng đau nỗi đời
Có ai giăng sợi tơ trời
Nghìn thu ta vướng vào lời nước non
Tiếng lòng em quặn sắt son
Chẳng vơi vàng đá chẳng sờn tóc tơ
Tuổi buồn-bóng nguyệt-câu thơ
Ngẩn ngơ tiếng sóng ngủ bờ môi em
Trang thơ lót chỗ em nằm
Rừng xưa khuất nắng mấy miền sông xanh
Thời gian đậu lại trên cành...
Tương tư trở giấc sang canh em buồn
Trách chi trần thế vô thường
Về đâu địa ngục thiên đường về đâu.?
Đàn ai buốt gió canh thâu
Phải chăng chốn ấy khúc sầu Kiều nhi
Mỏi mòn theo bóng chim đi
Trời tha phương lạnh- nói gì tiếng đêm?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét