Em đã biết anh trồng hoa trên đá
Để tặng em mùa thu nữa lại về
Trăng diễm ảo-cánh hoa quằn nỗi nhớ
Đêm nhiệm mầu-tê buốt nỗi đam mê
Cả đời anh muôn dặm hành hương
Biết bao giờ mới về nơi Thánh Địa?
Thiên đường ấy môi em còn khất nợ
Thánh Ca chiều- rạn vỡ buốt hư không
Thời gian đi qua-vai gối gió lưng trời
Anh cố giữ đóa hồng tươi trên đá
Mùa xanh thẳm-biết ai cầm tuổi nhớ .
Em có cần đóa hồng cũ nữa không?
Xin cất giữ mùa trăng ấy trong nhau
Cánh hồng thắm chẳng bạc màu trên đá
Cuộc hành hương vẫn hướng về thánh địa
Ánh sao trời có rụng xuống Mùa Ngâu ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét