JOSEPH BRODSKY
(1940-1996)
Hắn có gương mặt héo khô của dân Cận Đông, mấy
cái sẹo giấu dưới những mớ tóc mai dài. Khi mò tìm
thuốc hút, những ngón tay hắn nằm trong gói thuốc lá,
một chiếc nhẫn mờ nhạt trên tay phải hắn đột nhiên
phản sáng ít ra là hai trăm oát; cái tinh thể
mong manh của mắt tôi không chịu nổi tia loé.
Tôi chớp mắt, và bấy giờ hắn vừa hít một ngụm
khói xanh vừa mở miệng nói, “Cho tôi xin lỗi.”
Tháng Giêng ở Crimea. Mùa đông đến
dường như để nô đùa dọc theo bờ Hắc Hải.
Tuyết không làm sao nắm nổi những chiếc lá
nhọn đầu và bén lưỡi của cây thùa.
Những nhà hàng bấy giờ gần như trống vắng.[*]
Những con ngư long phun khói đen và khuấy bẩn
cả vũng tàu. Cả không gian thấm đẫm mùi nguyệt quế
thối rữa. “Bạn uống thêm chút rượu tồi này chứ?” “Uống.”
Một nụ cười và buổi hoàng hôn, tiếp theo, là một bình nước.
Một tay hầu rượu từ xa hai bàn tay siết chặt,
như những chú cá heo con, vẽ những vòng tròn
quanh một chiếc thuyền buồm chất đầy cá. Ô vuông
cửa sổ. Hoa vàng trong chậu. Những bông
tuyết xô nhau đổ. Ta xin mi, một lát thôi, hãy ở yên!
Không, không phải bởi mi tuyệt đẹp
mà đúng ra bởi mi là cái không thể có lần nữa.
Giêng 1969
_________________________
[*]Yalta không phải là khu du lịch mùa đông mà là một điểm nghỉ mát mùa hè, cho dù đây là nơi khí hậu tương đối ôn hoà. Vì vậy mà khoảng tháng Giêng nhiều nhà hàng và tiệm cà phê gần như vắng hẳn khách.
Bờ biển Yalta - Đường đi dạo dọc một bờ biển Yalta
Nguồn: tiền vệ.org
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét