Thơ KIỀU GIANG
Thế là
chiếc lá vàng say
Nhớ em
đông tận
cuối ngày chao nghiêng
Con tàu buồn nhớ ga đêm
Trăng chưa về kịp
tóc mềm sang xuân
Áo em
nơi ấy mơ màng
Mắt môi ngày cũ
sang ngang giục đò
Quê hương
mỏi mắt cánh cò
Giọt yêu nhỏ muộn
trăng mờ du ca
Chợt gần rồi lại chợt xa
Xuân về
hái nụ hoa cà tím thôi
Ngoài hiên
hoa rụng - nhớ người
Ngẩn ngơ
tiếng pháo nhà ai đì đùng
Trên giàn
tím nụ tầm xuân
Tay em
giờ có bâng khuâng nắng chiều?
Dập dờn
én liệng mây cao
Câu thơ hoang dại
chảy vào mắt em
Ru người vào mộng
ngủ quên
Dỗ xuân
vào chốn bình yên tần ngần
Sông khuya
sóng nhạc còn ngân
Xuân tình nhỏ giọt
nguyệt cầm thiên thu...
Ngày đầu xuân 2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét