Thơ Kiều Giang
Ta dệt hồn tơ xanh
Trên nương chiều quê mẹ
Chạm mùi hương khe khẽ
Tiếng lòng em vây quanh
Mắt hạ vàng nắng hanh
Ươm bờ môi em khát
Bóng dừa thơm mật ngọt
Áo em cười long lanh
Ta chờ nhau em nhé,
Lỡ mai này cách xa !
Cát nổi giữa Hoàng hoa.
Ánh chiều rơi khe khẽ.
Trong hồn ai ? Rất nhẹ,
Mơ một mùa trăng xa...
SG 5-7-2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét