Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

4 thg 12, 2011

Hạnh Phúc ?

                 Thơ Kiều Giang

                      (I) 

Giữa mênh mông của đêm, em thao thức?
Câu hỏi ngàn đời : Hạnh phúc ? Người ơi!
Hạnh phúc màu gì, anh nghĩ mãi không xuôi
Anh xin quỳ tạ lỗi trên áo em lụa gấm.

 
Hạnh phúc - Em ơi! Là những đêm thức trắng
Bài thơ dài - anh giấu để tặng em
Cả bây giờ cho đến tận xa xăm
Anh có được cùng em đi tìm hạnh phúc?

Hạnh phúc  là màu xanh bạc đầu con sóng?
Vội vã dâng trào khát vọng khôn nguôi
Như tình yêu đầu đời - tuổi đôi mươi
Chỉ biết hiến dâng chẳng cần toan tính.

Hạnh phúc ở trên cây - trái xanh chờ chín
Như anh chờ em - dẫu phải câm nín ngàn đời
Anh muốn làm cánh buồm dong mãi ngàn khơi
Hạnh phúc là ngày anh gặp em ở cùng trời cuối đất...

Hạnh phúc - bây giờ - không gian tím ngát
Tay bâng quơ - ngơ ngẩn trời chiều
Anh một mình ôm cả nỗi cô liêu
Chẳng thế nào lấp đầy khoảng trống.

Hạnh phúc cho nhau có màu  của nắng
Mượn sắc thu vàng anh nhuộm áo em mơ
Dành dụm một đời chiu chắt mấy vần thơ
Cũng chỉ để dâng em hồn anh lụa mớí.

Hạnh phúc trắng trong lòng ta phơi phới
Mỏi bước lãng du - anh ngồi đợi em về
Lòng dâng trào hồng thắm cơn mê
Em nũng nịu - chẳng chịu xa anh nữa.

Anh sẽ ru cho nồng thêm bếp lửa
Sưởi ấm lòng em, lỡ lạnh cõi nhân gian
Hạnh phúc chẳng bao giờ có màu đen
Chỉ có màu mắt em - xanh hồn anh thăm thẳm

Tình yêu đôi ta là hương nồng của biển
Hạnh phúc cuộc đời là được dâng hiến... Em ơi!

2 nhận xét:

Kinh Dinh nói...

Thơ hay của ông Kiều Giang .
K.D.

nguyễn hiệu nói...

Cảm ơn anh Kinh Dinh Ngo. SAo chưa thấy bài trên blog của anh