Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

18 thg 12, 2011

Mặc Quần Áo Cho Một Cái Bóng

truyện ngắn của Julio Cortazar
chuyển ngữ : Hoàng Ngọc Tuấn

Điều khó nhất là cắt nét chung quanh nó, xác định giới hạn của nó nơi nó nhoà vào khoảng tối chạng vạng. Chọn nó ra giữa quá nhiều cái bóng khác, tách nó ra khỏi luồng ánh sáng mà tất cả những cái bóng đều lén lút hít thở một cách đầy bất trắc.
 
Mặc quần áo cho nó một cách nhẹ nhàng thoải mái, đừng cử động nhiều quá, đừng làm nó sợ hoặc tan biến mất: đây là bước sơ khởi của công việc mà mỗi động tác không hề chứa đựng một điều gì đáng ngờ cả. Những mẩu đồ lót, cái áo ngực trong suốt, đôi vớ dài như một dải lụa chạy ngược lên cặp đùi. Nó sẽ để cho bạn làm tất cả điều này trong một khoảnh khắc vô tư thoáng qua, như thể nó cứ tưởng nó còn đang chơi đùa với một cái bóng khác, thế nhưng thình lình nó sẽ trở nên khó chịu khi cảm thấy có cái váy bó ngang hông nó và những ngón tay đang cài nút giữa cặp vú nó, chạm lướt vào chiếc cổ mà nó đang ngẩng cao lên cho đến khi chìm khuất vào một làn hơi nước tối tăm. Nó sẽ cưỡng lại cái động tác đội lên đầu nó một mái tóc giả vàng óng thướt tha (cái quầng sáng rung rinh quanh một khuôn mặt không hiện hữu!), và bạn phải nhanh nhẹn vẽ cái miệng nó bằng đầu điếu thuốc đang cháy lập loè, đeo ngay những chiếc nhẫn vào những ngón tay nó và những vòng kiềng vào hai cổ tay nó để định hình đôi bàn tay nó, và trong khi nó ngần ngừ kháng cự, thì cặp môi vừa được tạo hình của nó thốt lên tiếng kêu thiên cổ của con người vừa tỉnh giấc trước thế giới. Nó chưa có đôi mắt, đôi mắt phải được tạo hình bằng nước mắt; cái bóng sẽ tự hoàn tất hình hài của chính nó để kháng cự và chối từ hữu hiệu hơn. Nhưng nó sẽ cảm thấy phấn khích không thể cưỡng được khi chính cái sức mạnh đã mặc quần áo cho nó, chính cơn khao khát đã chứng kiến nó thành hình từ khoảng không mờ mịt, giờ đây lại cuống quít ve vuốt mơn trớn nó, giờ đây lại bắt đầu lột trần truồng nó ra, lần đầu khám phá cái thân thể trinh nguyên mà nó đang hoài công dùng đôi bàn tay che đậy cùng những lời năn nỉ, để rồi nó dần dần nhượng bộ, ngã xuống giữa tia lấp lánh của những chiếc nhẫn loé sáng trong bóng đêm như ánh chớp của loài đom đóm.
-----------------------
Dịch từ nguyên tác tiếng Tây-ban-nha: "Vestir una sombra", trong Julio Cortázar, Último Round (México: Siglo XXI Editores, 1969). [Tái bản khổ bỏ túi thành hai tập (Madrid: Siglo XXI Editores, 1972)].
 tienve.org
Related Posts Widget for Blogger

Không có nhận xét nào: