Con người sinh ra tự do nhưng ở đâu cũng có xiềng xích. J.J. ROUSSEAU.

3 thg 10, 2011

Xin Được Hóa Đá Bên Em


             Thơ  KIỀU GIANG


 Em ơi, hãy thắp trong tim nhau ngọn lửa
Tay em dịu dàng, lửa tình yêu sẽ cháy mãi ngàn năm
Anh chẳng còn một thời nông nổi
Nên yêu em với tất cả trái tim loà 


Em hãy trao anh thanh kiếm
Để anh chặt đứt không gian và thời gian thành trăm mảnh
Cho anh và em chẳng còn bất hạnh
Ta phải chịu ngàn trùng cách xa

Có phải chiều nay em về trong cánh hoa
Run mềm dưới hạt mưa thu thơm ngát
Anh mãi đi tìm em trong câu hát
Mà em vừa trao anh đêm qua

Anh muốn nuốt mùa thu vào hồn như nuốt đôi mắt và trái tim em
Ai bảo mùa thu và em cứ xen vào nỗi nhớ?
Thế mà mùa thu cứ đi hoài đi mãi
Không phải như thơ và em cứ âm thầm ở lại giữa hồn anh

Như mặt trời không bao giờ tắt trong mắt em
Nên anh cứ như bóng đêm thèm đôi mắt
Tiếng lòng em như mưa khuya dìu dặt
Anh bước giữa trần gian yêu khoảnh khắc em về

Ngày mai em nhé, ta cùng ăn trái cấm
Để một đời được cháy giữa tim nhau
Anh sẽ trải trên da thịt em hoa gấm
Anh dắt tay em đi giữa thiên đàng

Và nếu một ngày kia đôi ta cùng hoá đá
Để cùng hiểu sắc màu nghiệt ngã của thời gian
Anh chỉ thèm được hoá đá bên em
Cho anh biết tiếng thơ mềm của gió

Em ơi ! Anh biết tình yêu em là hằng có
Ta sẽ chôn vùi đau khổ lại trần gian.

Không có nhận xét nào: